*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hắn lao nhanh về phía trước, dùng xích trói chặt một chân cậu lại, do xích được nối với thành giường nên nói cách khác phạm vi hoạt động của cậu lúc này chỉ được gói gọn trên một chiếc giường king size.
"Cố Lăng... Thả tôi ra... Tôi van anh...", cậu vừa vùng chân ra khỏi xích, vừa van xin hắn.
Cố Lăng mặt lạnh như băng, liền tay lấy điện thoại ra gọi: "Huân, ngay lập tức cho trực thăng đến Đông Quan!".
"KHÔNGGG... ĐỪNG HẠI EM GÁI TÔI, VAN XIN ANH!", cậu bấn loạn nhào tới nắm lấy cánh tay hắn cầu xin.
"Vậy bây giờ phải ngoan ngoãn nghe tôi!", hắn bóp chặt hàm cậu nâng lên trực diện hắn.
Trước sự uy hiếp của Cố Lăng, Lý Tư Lam chỉ còn biết cắn chặt môi, khe khẽ gật đầu.
Hắn siết chặt hàm cậu: "Tốt! Tôi còn định dùng hết bộ đồ chơi tình thú, nhưng em ngoan, tôi sẽ nương tay!", nói xong hắn liền với tay lấy ra một cái mouth gag*, nhanh chóng thắt vào miệng cậu.
"AAaaa...", cậu chưa kịp phản ứng thì đã bị mouth gag quấn lấy, làm miệng không thể khép cũng không thể nói chuyện.
"Kỹ nam thì không cần nói chuyện. Im miệng để tôi chơi!", hắn nhếch môi cười, khuôn mặt hắn bây giờ chẳng khác gì một con quỷ tà ác.
Cậu run run nhìn hắn, hiện tại như đã trở thành một con người khác. Dù đã hơn hai lần bị Cố Lăng cưỡng bức nhưng cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-es-luu/2227976/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.