“Không ngờ rằng ta cả đời cao ngạo, tựnhân rằng chỉ có đương kim thiên tử mới xứng đôi với ta, nhưng kết quảnày lại là hắn dành cho ta.”
Cuối cùng Khanh Bật Liễu cũng đã có một lần thất bại, thất bại hoàn toàn, thất bại đến mức nàng muốn đánh cuộc mộtlần cuối cùng.
Nàng nâng kiếm đánh thẳng tới chỗ Tùy Nghị, không màngtới điều gì nữa.
Không phải ngươi chết thì là ta chết.“Có ngày hôm nay là ta khinh địch, lạingốc nghếch tin rằng Hoàng thượng yêu ta, vẫn là ta xem thường hắn… Haha.”
Nàng hướng kiếm về phía Tùy Nghị, nụ cười vừa giả tạo vừa sắc bén.“Nếu hắn không lợi hại như vậy bà già kia đã không thua trong tay hắn!”
Nàng thua tâm phục khẩu phục.Tùy Nghị vẫn lạnh lùng không cười giống như không phải đang vật lộn trong một cuộc chiến sinh tử, hắn nhanhchóng xoay người rồi rút kiếm ra: “Đó không phải thứ mà nữ nhân cácngươi nên mơ ước, nếu không vì các ngươi hoàng huynh đã không mang xiềng xích mười lăm năm, nếu không vì các ngươi ta cũng sẽ không sống cuộcsống của người khác mười chín năm, ngươi đã bao giờ lấy thân thế hoàngthất để hầu hạ người khác hay chưa? Ngươi đã bao giờ vào miếu thànhhoàng tranh giành thức ăn hay chưa?”
Hiếm khi nào núi băng Tùy Nghị nàylại nói nhiều như vậy, hắn đã giận tới cực điểm.Dù sao giữ lại Khanh Bật Liễu cũng vôdụng, dùng một kiếm dứt khoát đi.
Không chỉ có mối thù làm Phiêu Tuyếtbị mù, còn có mối thù đánh lén Mặc Duy Trúc, mối thù Vệ Lương Ngữ, LũngTịch Ngọc chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/3061109/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.