Phiêu Tuyết không biết vì sao thái độTô Tử Hoàn lại thay đổi nhanh như vậy, phản ứng đầu tiên chính là chorằng bà phát bệnh nên vội vàng cầm tay bà, lo lắng gọi: “Nương, ngườilàm sao vậy?”
Không ngờ Tô Tử Hoàn lại lạnh lùng hất tay nàng ra, “Ta không điên, ta cũng chưa từng điên.”
Phiêu Tuyết tràn ngập kinh ngạc, “Nương…”
Trong đôi mắt đủ loại cảm xúc phức tạp trộn lẫn.“Những chuyện năm xưa, rốt cuộc ngươibiết bao nhiêu? Nói, có phải Cố Hà Đông sai ngươi đến dẫn dụ Li Nhi?”
Giọng nói của bà trở nên nghiêm nghị, giống như một con diều hâu giươnglên móng vuốt sắc bén bảo vệ con nhỏ.Phiêu Tuyết đã hiểu nguyên nhân vì saobà thay đổi nhanh như vậy, ngược lại cảm thấy may mắn vì A Li có một mẫu thân tốt như vậy.
“Những chuyện năm xưa? Thật sự ta không biết chútnào…”
Phiêu Tuyết nhẹ giọng giải thích.Tô Tử Hoàn bình tĩnh lại, cẩn thận lắng nghe lời của nàng, giống như muốn tìm ra điều gì dối trá.
Vậy mà PhiêuTuyết nói rất chắc chắn, quả thật nàng chuyện gì cũng không biết.“Đứa nhỏ ngoan… Chỉ cần ngươi nói thật, ta không ngăn cản ngươi ở cùng Li Nhi, nếu không..”
Bà lại lớn tiếngnói “Nếu không ta sẽ khiến cho Li Nhi phải chém ngươi.”
Phiêu Tuyết bất lực lắc đầu, muốn nànggiải thích thế nào bà mới tin tưởng? “Ta không có, từ trước đến giờ chưa từng muốn hại A Li.”
Phiêu Tuyết bắt đầu kể lại những gì đã qua, từ khi Cố Hà Đông gọi nàng vào thư phòng ân cần dạy bảo, đến khi làm bừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/3061060/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.