Tuấn Lạc và Phiêu Tuyết cùng nhau rờiđi, cách xa khỏi Thuỷ Ba đình, cho tới bây giờ, Phiêu Tuyết vẫn như vậy, im lặng không nói gì, không khí trầm thấp như khí trời trước mưa dầm.Một lúc sau về đến Như Tuyết Các, ThủyBích lập tức kích động chạy nhanh tới, hô lớn: “Tiểu thư, xảy ra chuyệnlớn !!”
Nói xong mới giật mình thấy lỡ lời, vội vàng hành lễ với TuấnLạc.“Sao vậy?”
Một nửa linh hồn nhỏ bé đã đánh mất của Phiêu Tuyết lập tức về trong cơ thể.Thủy Bích liếc nhìn Tuấn Lạc một cái,không biết có nên nói hay không, Tuấn Lạc lập tức dập tắt nghi ngờ củanàng: “Nói thẳng đi, trẫm không phải người ngoài”
Thủy Bích lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ.Vội vàng lấy ra một phong thư từ trongtay áo “Trương Mặc công tử gởi thư, ‘Tiên nhân quả’ trên đường vậnchuyển vào kinh bị Thái Thú bắt giữ”
Phiêu Tuyết lập tức cả kinh, “Trương Mặc đâu?”
“Ở sòng bạc Cát Tường chờ tiểu thư hồi đáp”
Phiêu Tuyết có vẻ như muốn chạy đingay, ‘Tiên nhân quả’ này thực tế là loại hoả thương kiểu mới đã đượcnguỵ trang, vận chuyển từ tận Tây quốc tới!Phiêu Tuyết chạy tới cửa Như Tuyết Cáclại quay trở lại: “Ngươi đi cùng ta”
Thái Thú kinh thành…… Nhớ không lầm thì chính là vây cánh Lũng gia.Tuấn Lạc gật đầu, với tính cách của Phiêu Tuyết, nếu không phải chuyện lớn, nàng tuyệt sẽ không kích động như thế.Thủy Bích vội vàng bảo Tiểu Xuân tắtđèn: “Xuân Nhi, đi nói với công công bên ngoài, nói Quý Phi chúng tacùng Hoàng Thượng đã ngủ, bảo bọn họ có việc gì làm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/3060907/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.