Không biết ngơ ngác đã mấy ngày, chỉbiết trong cung lễ hỏi đã đến, nhìn mũ phượng mạ vàng được khảm Đông hải dạ minh châu, hỉ phục đỏ thẫm như trời chiều…..
Tơ lụa như tuyết, những thứ cần cho lễ hỏi của thiên tử đều có, cực lỳ xa hoa lãng phí.Phiêu Tuyết nhìn vật phẩm vô giá nàychỉ cảm thấy phiền lòng, hoàn toàn không cảm thấy kiêu ngạo, nàng nhìnbức thư pháp của Thủy Bích: “Quân tử ái tài thủ chi hữu đạo……”
Đây làbán nữ cầu vinh, nàng không còn thấy mới lạ.
(quân tử yêu tiền nhưngphải có đạo lý trước)Càng nhìn càng phiền, Phiêu Tuyết rời Như Tuyết các, một mình thong thả bước tới đình nhỏ giữa hồ.Cố Phiêu Tuyết một mình ngồi trongđình, tùy tiện nhặt lên một viên đá ném vào mặt hồ, cho đến khi nghethấy “Lạch cạch”
một tiếng mới nhìn những gợn sóng nhộn nhạo giữa hồ.Mặc Duy Thận nghe thấy tiếng đá rơi, từ trong đường nhỏ sau núi nhỏ đi ra.
“Thì ra Phiêu Tuyết ngươi ở trong này……”
Phiêu Tuyết nghe tiếng quay đầu, thấyMặc Duy Thận một thân trường bào màu đứng trước mặt, lại hoảng hốt đemngười trước mắt lầm thành người kia.
Lập tức vọt vào trong lòng hắn:“Duy Thận ca ca……”
Mặc Duy Thận ôm nàng vào lòng an ủi như khi còn nhỏ: “Phiêu Tuyết không sợ, Duy Thận ca ca sẽ không rời đi, Duy Thận ca ca sẽ tiến cung gặp ngươi…… Tuyệt đối sẽ không để cho ngươi một mình lẻ loi hiu quạnh”
Thật ra sáng nay hắn cũng nhận được ý chỉ, hắnlàm sao không đau lòng? Chính là quân vi thần cương, hắn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/3060765/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.