“Khi nào con lại đến?” Bà ấy vừa nhai miếng cam trong miệng vừa hỏi.
“Có lẽ là qua cuộc thi mà con nhắc với người. Trình Trục Tư, một người bạn của con sẽ đàn cho con hát.” Cậu chợt nhớ ra chuyện vừa nãy lập tức nói “Con sẽ nhờ người quay lại, rồi đem đến cho người nghe.”
“Anh trai ban đầu không muốn đến họp phụ huynh, lần này không biết có muốn đến dự không.” Cậu thở dài, ban đầu vốn dĩ chẳng muốn dính dáng gì với Giai Thiệu Điền, lần này lại mang theo kỳ vọng hắn sẽ xuất hiện.
“Tên nhóc đó không đến cũng không ảnh hưởng gì đâu, người nào không được nghe con hát, người đó thiệt.” Lâm Gia Nghi đột nhiên bày ra dáng vẻ nghiêm trọng, lời nói cũng toát lên mấy phần nghiêm nghị “Sau hôm đó, ta có chuyện cần nói với con, không được trễ hẹn.”
“Dạ vâng.” Cậu mặc dù không biết bà ấy đang muốn thông báo chuyện gì, nhưng dáng vẻ nghiêm trọng ấy làm cậu thấy lo.
Cậu hát thêm một bài nữa, nói thêm vài chuyện trên trời dưới đất rồi ra về.
Dọc hành lang Mỹ Ninh đã đứng đợi sẵn, còn tiện tay chụp cho cậu vô số bức ảnh.
Cô có thể bị bắt, hành vi theo dõi và chụp hình trái phép, nhưng cô nhất định sẽ hối lộ cho Giai Thiệu Điền để miễn tù tội.
“Chị lại chụp ảnh hả, tôi chưa tạo dáng.” Cậu lúng túng nói.
“Lưu Thiếu đẹp trong mọi khoảnh khắc, sau này cậu làm người nổi tiếng có thể để tôi làm quản lý không?” Mỹ Ninh hỏi thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-nguoi-xau-anh-trai-tha-mang/3355291/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.