Sau khi Giai Thiệu Điền thanh toán xoang, bọn họ tạm biệt nhau tại đó.
Mỹ Ninh dễ gì bỏ qua cơ hội tác nghiệp của mình, cô ngại ngùng cầu xin: “Lưu Thiếu, chúng ta chụp một bức ảnh được không?”
Đời trước cậu cũng được xếp vào hàng ngũ hot boy của trường, việc chụp ảnh này cậu đã không còn ngại thậm chí còn hăng say hợp tác, mỗi năm kết thúc học kỳ những bạn nữ đều xoay quanh muốn chụp cùng.
Lưu Hiên vui vẻ đáp: “Tôi nhờ người bên đường chụp giúp, chị đợi một lát.”
“À…” Cô cười rồi nói “Không phải chúng ta, tôi muốn chụp Lưu Thiếu mà thôi.”
“Được, được.” Cậu lui ra sau một khoản rồi hỏi “Như thế này có ổn không?”
Mỹ Ninh gật đầu như được mùa, nhanh tay bấm chụp, chớp cơ hội lên tiếng: “Cậu có thể ngồi ở chỗ này rồi nhìn ra biển không, tôi thấy phong cảnh khá đẹp.”
Cậu làm theo những là cô nói, làm đủ kiểu, sau khi chuyện đó chấm dứt mới dám mở miệng: “Chị gửi cho tôi một vài tấm được không, tôi muốn đăng lên mạng xã hội.”
Mỹ Ninh kết bạn rồi gửi tất cả ảnh chưa qua chỉnh sửa cho Lưu Hiên, cậu là con trai nên chẳng để tâm đến chuyện đó, cậu lựa đúng một tấm đăng kèm với dòng trạng thái “Quên chưa nói, cảm ơn anh trai!”
Bức ảnh với phong cảnh một nửa là biển một nửa là bầu trời đầy nắng, đôi mắt Lưu Hiên như trao gửi cho làn sóng nhấp nhô, sâu sắc đến khó tả. Phong cách ăn mặc cậu đơn giản nhưng toát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-nguoi-xau-anh-trai-tha-mang/3354759/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.