Nữ quái xế lái Mercedes lao nhanh trên con đường với tốc độ xé gió, cảnh vật hai bên như được tua nhanh hết mức, thứ khiến cô dừng chắc chỉ có đèn đỏ. Giờ phút này Lưu Hiên mới nhận ra được đi cùng với Giai Thiệu Điền là điều may mắn.
Cậu ngồi bên dưới mà chân tay lạnh toát, đến mồ hôi lạnh cũng đổ đầy trán.
Chiếc xe lăn bánh chầm chậm rồi dừng hẳn trước một con hẻm, lối dẫn vào trong có chút hẹp. Mỹ Ninh bước xuống xe mở cửa cho Lưu Hiên, chẳng phải cậu muốn như vậy là do cô nhanh tay nhanh chân hơn mà thôi.
“Sau này không cần phải như vậy.” Cậu ngượng ngùng nói.
Mỹ Ninh nghiêm túc đáp: “Đây là việc tối thiểu tôi phải làm khi đi bên cạnh cậu, Lưu thiếu không cần phải bận tâm.”
Nhìn vào thái độ của đối phương đã thấy được sự kiên định, Lưu Hiên biết khó rồi.
Dựa vào địa chỉ ghi trên điện thoại, cậu lần mò từng ngôi nhà dọc ở hai bên con hẻm. Bầu trời rơi vào khoảng hai giờ chiều, nắng tuy có hơi gắt nhưng đàn ông trai tráng đen một chút cũng không sao.
Cậu nghe thấy tiếng bung ô, Mỹ Ninh đúng là người con gái chu đáo làm cậu ngại quá đi thôi.
Bóng của chiếc ô che khuất khuôn mặt Lưu Hiên, cậu thật khác biệt so với nơi này, điểm dễ nhận biết nhất chính là vẻ bề ngoài, cái đặc biệt mà người khác khó bắt chước đó chính là khí chất.
Viên ngọc được đặt ở nơi tăm tối tự nhiên sẽ phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-nguoi-xau-anh-trai-tha-mang/3350682/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.