Cậu vừa xuống nhà đã bắt gặp cảnh Giai Thiệu Điền rời khỏi phòng, trong bộ dạng chỉnh chu từ đầu đến chân thế kia nhất định là có việc bận.
“Buổi trưa tôi sẽ về dùng bữa cùng cậu.” Hắn nghiêm túc truyền đạt.
Từ sau đợt bị Lý Mẫu cố ý mưu sát, Giai Thiệu Điền giả vờ như không quan tâm nhưng thật sự hắn đang chú ý đến những bữa ăn của Lưu Hiên, hàm lượng dinh dưỡng đều tham khảo qua bác sĩ Hạ.
Lưu Hiên ngoan ngoãn phối hợp: “Đi sớm về sớm.”
Mối quan hệ đã có một chút gì đó thay đổi nên không khí cũng dần khởi sắc, cậu cảm nhận được điều đó.
Lưu Hiên đi vào căn phòng vừa mới được dọn dẹp, trước mắt mọi thứ đều sắp xếp gọn gàng, không có quá nhiều sự thay đổi.
Tranh thủ lúc rảnh rỗi cậu tìm đến những trang nhóm thám tử, muốn có được thông tin chỗ Thạch Linh đang sinh sống. Cậu phải trả một số tiền vào việc đó, mặc dù hơi xót nhưng không thể không tìm.
Thân chủ làm sai, cậu nên đi xin lỗi người ta một tiếng thì hơn. Bởi vì Lưu Hiên thật đã trôi dạt ở phương trời nào rồi, cậu sử dụng cơ thể của người ta cũng nên chủ động tìm đường sống.
Rõ ràng ban đầu người làm sai là Lưu Hiên, Lý Mẫu cũng là người sai. Bà ta nếu như chấp nhận cúi đầu xin lỗi, vậy hà cớ gì cậu còn nghênh ngang không nhận lỗi giúp thân chủ, được sống là việc quan trọng.
Sau ba mươi phút cậu đã có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-nguoi-xau-anh-trai-tha-mang/3350680/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.