Lưu Hiên nhanh chóng kéo người ra phía sau mình, tệ ở chỗ cậu tạm thời không thể nói. 
Trong lúc hỗn loạn dáng người nữ sinh phi như bay xuống sân trường, cô ta thở gấp kéo tay người phụ nữ kia gọi: “Mẹ, làm gì ở đây vậy?” 
Gương mặt của người này có chút ấn tượng, nhất thời Lưu Hiên chưa kịp nhớ ra. 
“Còn làm gì? Đòi lại công bằng cho bản thân mình.” Bà ta vừa quát lớn vừa dí tay vào đầu Hải Nguyệt. 
Lưu Hiên thấp hơn Dạ Vu Ngôn một chút nên nhìn cậu cứ như đứa không biết tự lượng sức mình. 
Giáo viên như thể vô hình, người phụ nữ kia được nước lấn tới: “Tôi biết các người đang cố ý bao che cho cậu ta, nếu không giải quyết ổn thỏa trong hôm nay, tôi sẽ ở lì chỗ nào không đi đâu hết.” 
Dạ Vu Ngôn trầm mặc một lúc, lát sau tiến lên vài bước đối chất: “Dì có bằng chứng không?” 
Người phụ nữ khinh khỉnh đáp: “Không có tôi đến đây làm gì? Tự tìm xấu hổ cho bản thân à?” 
“Vậy mời dì lấy ra, tôi muốn xem.” Hắn ta nói rõ ràng rạch mạng, không có một chút hoảng hốt. 
Người phụ nữ đó móc từ trong túi xách ra tờ giấy có đề mấy chữ “Kết quả siêu âm”, tên ở phía trên quả thật là Hải Nguyệt, gương mặt cô ta lập tức trắng bệch. 
Trình Trục Tư giật tờ giấy trên tay bà ta, hào hứng nói: “Không ngờ cậu còn có mặt này nha, đã ngủ với con gái nhà người ta luôn rồi.” 
“Tôi chưa từng.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-lam-nguoi-xau-anh-trai-tha-mang/3350663/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.