Mặt anh kề sát mặt cô, nên cô nhìn rõđôi chân mày rậm của anh. Với ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào mặt cô, tuy anh vô cùng kinh ngạc vì tình cảnh này rất khó xử, trong ánh mắt anhhiện lên vẻ ngượng ngùng khó nói, nhưng trong giây lát, sự ngượng ngùngđó đã được thay bằng vẻ mặt rất ung dung, ánh mắt sắc bén đó vẫn dò xétcô, dường như muốn tìm cái gì đó trên mặt cô. Cô cũng cố gắng nhớ lạibức ảnh xem hôm trước, nhưng ảnh chụp trên báo nhìn không rõ, cô nhìnanh thật kỹ, cũng không dám chắc anh có phải là Mộ Dung Phong không. Hơi thở ấm nóng của anh phả lên mặt cô, bây giờ cô mới phát hiện tư thế của hai người cực kỳ mờ ám, dẫu sao cô vẫn là một tiểu thư, bất giác đỏ mặt tía tai, đưa tay ra đẩy anh nói: “Ối, anh mau đứng lên”.
Anh cũng tỉnh táo lai, vội vàng buôngtay ra, vừa mới đứng dậy, bỗng nghe thấy tiếng bước chân lộn xộn bênngoài cửa. Rõ ràng có người đi về phía bên này, tiếp theo có người gõcửa rầm rầm gọi: “Cậu Sáu! Cậu Sáu!”. Người bên ngoài cửa đều cười haha, nghe giọng nói xem chừng có khoảng ba, bốn người. Chỉ nghe thấy mộtgiọng nói sang sảng: “Cậu Sáu, lần này bị chúng tôi bắt được rồi nhé,mới uống được một nửa đã bỏ chạy, không nể mặt anh em chúng tôi quárồi”. Tĩnh Uyển giật bắn mình, cơ thể hơi động đậy, anh sợ cô đi mở cửa, bất ngờ đưa tay ra che miệng cô, nói nhỏ: “Đừng làm ồn”. Anh xuất thânquân ngũ, ra tay rất mạnh, Tĩnh Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-kip-noi-yeu-em/2342803/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.