Nam Hạ theo phản xạ ngửa người ra sau.
Cố Thâm bật cười thâm thúy, nhét cán dù vào tay cô, xoay người đi vòng trở lại ghế lại.
Nam Hạ lúc này mới phản ứng được, đuổi theo: "Tôi về đến nhà rồi, dù này anh để dùng đi."
Cố Thâm liếc nhìn, ý vị thâm trường nói: "Lại còn biết lo cho tôi à? Tôi còn có áo vest, em chỉ có một chiếc váy mỏng. Thật sự muốn để cho người ta thấy hết sao?"
"...."
Anh cũng không nhiều lời nữa, trực tiếp lên xe đi.
Nam Hạ tắm rửa thoải mái xong liền nghĩ tới một chuyện. Lúc tan làm Cố Thâm có thể đi thẳng từ công ty xuống bãi đậu xe, sao lại còn đi qua đại sảnh nữa.
Chẳng lẽ anh cố ý đi một vòng tìm cô?
Là có ý tứ gì?
Nam Hạ chớp mắt, cuốn cuốn đuôi tóc đen dài vào mấy ngón tay.
Đoán chừng anh đã về tới nhà, nhắn một tin WeChat: "Anh về đến nhà chưa?"
Chuyện này cũng đã thành thói quen, biết chắc mọi người đã về đến nhà cô mới an tâm được.
Điện thoại vẫn chưa có hồi âm, Nam Hạ kiểm tra cửa nẻo một lượt, mưa cuối cùng cũng đã dừng.
Đồng hồ điểm 1 giờ sáng, Cố Thâm rốt cuộc cũng hồi âm: "Đã về."
Hai giây sau lại có thêm một tin nhắn: "Ngủ ngoan."
Đáy lòng Nam Hạ hiện lên một tia cảm giác khác thường.
Đang định với tay tắt đèn ngủ thì Trần Toàn nhắn tin: "Hạ Hạ, cậu ngủ chưa?"
Nam Hạ chưa kịp trả lời thì Trần Toàn đã nói tiếp: "Nếu Cố Thâm chia tay với bạn gái, quay trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-kiem-che-duoc/227888/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.