"Anh nhớ xử lý vết thương."
Trước mặt mọi người, Nam Hạ không tiện giúp đỡ anh, chỉ có thể nhắn tin nhắc nhở.
Đột nhiên cảm thấy chuyện yêu đương công sở đúng là khó khăn.
Gởi tin nhắn xong, Nam Hạ thất thần nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, danh bạ đang hiển thị tên "CJ".
Lý Khả đột nhiên vội vàng đi tới, thở hồng hộc đứng trước bàn Nam Hạ.
Cô đưa tới túi thuốc có băng cá nhân cùng cồn: "Hạ Hạ, cô giúp tôi đưa cái này cho Cố tổng. Con tôi ở trường đột nhiên sốt cao, tôi phải lập tức rời đi."
Nam Hạ hiểu ý, lập tức nhận lấy, cho đối phương một cái ánh mắt cảm kích: "Được, Lý tỷ lái xe về cẩn thận."
Mấy người xung quanh cũng không quá chú ý.
Nam Hạ quang minh chính đại đứng dậy đi về phòng làm việc của Cố Thâm.
Cô vừa đi, có người thuận miệng hỏi Tô Điềm: "Sao Lý Khả lại nhờ Nam Hạ vậy?"
Tô Điềm hỏi: "Có gì đâu, từ hướng Lý tỷ đi qua thì Hạ Hạ là gần nhất rồi."
Đồng nghiệp còn việc cần làm, không hỏi gì thêm.
*
Nam Hạ gõ cửa, nghe được thanh âm trầm thấp của Cố Thâm: "Vào đi."
Cô đẩy cửa mà vào.
Cố Thâm tháo cravat ném sang một bên.
Vết máu trên mặt đã khô, lại khiến cho hơi thở bất kham không kiềm chế được của anh ngày càng nồng đậm, giống như vừa trải qua một trận đánh nhau bất phân thắng bại.
Như không ngờ tới người tiến vào là Nam Hạ, anh khẽ chớp mắt: "Sao em lại vào được?"
Nam Hạ kể lại chuyện Lý Khả nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-kiem-che-duoc/1047087/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.