Thứ bảy đến, mới sáng sớm Châu Châu đã sang nhà tôi, lôi tôi dậy từ cái giường thân yêu. Thậm chí cô ấy còn mang cả bữa sáng tự làm đãi gia đình tôi nữa, tôi ăn no bụng là cô ấy kéo tôi đi ngay. Trước khi ra khỏi nhà, mẹ tôi còn khen đồ ăn của Châu Châu nấu rất ngon và chúc cô ấy thi may mắn, mẹ cũng không quên ngó sang tôi mà dặn dò nhớ chăm sóc tốt cho Châu Châu. Tôi gật gù đồng ý vì vẫn còn trong cơn buồn ngủ chưa tỉnh, thế là là mẹ già “bốp” cho tôi một cái khiến tôi bừng tỉnh ngay, nhăn nhó chào mẹ tôi ra khỏi nhà.
Trường Châu Châu đến tham gia thi hùng biện là một ngôi trường trọng điểm nổi tiếng của thành phố D, nó cách trường tôi hơi xa, tận 20Km, phải một tiếng rưỡi đi xe mới tới. Vì thế mới có cảnh tôi phải chật vật dậy từ sáng sớm để kịp chuyến xe đi với trường. Trái lại với tôi, Châu Châu rất hào hứng mà huyên thuyên với tôi trên xe “Cậu biết không, trường lần này đội hùng biện của tớ đến thi rất nổi tiếng nha, những người học ở đây đều qua thi tuyển cả đó, là trong tuyển chọn mà ra. Nghe nói học phí cũng rất đắc nên muốn học ở đây không chỉ giỏi mà còn phải có tiền nữa. Tổng kết lại, trường này là tập hợp những thành phần tri thức có tiền, rất đáng để quan tâm đó”
“Thế sao? Vậy cậu quan tâm để làm gì?” tôi tập trung xem truyện, hững hờ hỏi Châu Châu một câu
“Để tìm cho mình một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-khoang-cach/92806/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.