Trần Thúc không ngờ đêm hôm khuya khoắt còn có người tới gõ cửa nhà mình.
Anh đang ôm chăn ngồi trên ghế salon xem Gala cuối năm vô cùng náo nhiệt, giờ đang là tiết mục ca múa nhạc đầy màu sắc.
Khi tiếng gõ cửa vang lên, anh vốn định làm ngơ nhưng đối phương vẫn kiên trì gõ hết lần này đến lần khác. Trần Thúc bực bội xỏ dép lê đi ra kéo cửa một phát, trông thấy Giang Tiểu Nhạc đang giơ tay lên định gõ tiếp.
Hai người nhìn nhau, Giang Tiểu Nhạc lẩm bẩm gọi: "Trần Thúc."
Trần Thúc hít mũi, ngửi thấy mùi rượu trên người đối phương thì sắc mặt càng khó coi hơn, "Uống rượu đấy à?"
Giang Tiểu Nhạc chậm chạp "ừ" một tiếng, còn khẽ gật đầu.
Trần Thúc không nói hai lời đóng cửa lại mắng to: "Biến đi, đừng có chạy tới trước mặt ông mượn rượu làm càn!"
Giọng Giang Tiểu Nhạc vang lên ngoài cửa: "Đâu phải tôi mượn rượu làm càn."
"Trần Thúc," Giang Tiểu Nhạc lại gõ cửa.
Trần Thúc nhìn chằm chằm cánh cửa rồi đá văng dép lê, đặt mông ngồi xuống ghế salon tiếp tục xem Gala cuối năm.
Ca múa đã kết thúc, giờ đang diễn kịch vui làm khán giả dưới sân khấu cười vang. Trần Thúc lạnh lùng xem, ngoài cửa Giang Tiểu Nhạc gõ một hồi thì ngừng, sau đó dần yên tĩnh lại.
Trên TV nói cười rôm rả chúc mừng năm mới, cứ như bước sang năm mới sẽ mở ra một chương mới rực rỡ tươi đẹp của cuộc đời vậy.
Trần Thúc dựa vào ghế salon xem hồi lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-khiet/3575566/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.