Mộ Thiếu Quân không nói thì thôi, nhưng đã nói rồi liền kéo tâm trạng sợ hãi và hoảng hốt của Lục Thanh Hoa thành thù hận ngập trời.
Nếu anh đã nói như vậy, cô ta càng phải làm người lại, vì vậy, bằng tốc độ mà không ai kịp ngăn cản, Lục Thanh Hoa hạ một dao, đâm lên đùi của Tuyết Dung.
Đau đớn nơi da thịt khiến cô muốn hét lên nhưng bị bịt miệng nên không thể phát ra âm thanh nào, nước mắt vì đau và hoảng sợ cứ vậy rơi ra.
Máu trên đùi thấm lên quần ngủ loang lổ khắp một vùng lớn, rồi chảy xuống đất.
Mộ Thiếu Quân đau nhói cõi lòng mà không thể làm gì được cứu cô.
Lục Thanh Hoa đâm xong liền giơ dao lên cảnh cáo:”Nếu các người còn tiến lên phía trước tôi nhất định đâm chết cô ta.”
Hành động muốn tiến lên phía trước của mọi người đều khựng lại. Sát thủ đứng trên sân thượng cũng khựng tay lại, lạnh lùng điều chỉnh cánh tay, bắt đầu xem xét vị trí có thể bắn vào người đối tượng mà không khiến con tin bị tổn hại.
“Mộ Thiếu Quân.” Lục Thanh Hoa nhìn anh cười châm biến, phức tạp và có phần vừa hận vừa bất lực.
Cô ta nói tiếp:”Anh đừng tưởng tôi không biết, ngày hôm nay tôi nhất định sẽ chết. Đi đến con đường này, là anh ép tôi, là con khốn này hại tôi.”
“Chẳng phải anh rất yêu cô ta sao? Nếu vậy tôi sẽ cùng cô ta đồng quy vu tận, khiến anh cô độc, hối hận, đau đớn cả đời.”
Lục Thanh Hoa cười như điên như dại nói với Mộ Thiếu Quân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoi-han-khi-yeu-anh/1796360/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.