“Nếu các ngươi muốn cô ta sống thì mau đưa cho tôi một trăm triệu và để tôi an toàn rời khỏi đây, mau lên.”
Cố Dư Thanh nhìn tình hình bất lợi trước mặt, thế đến đường cùng, chó cùng rứt rậu dí mạnh họng súng vào đầu Tuyết Dung hướng những người phía trước nói.
“Mau bỏ súng xuống nếu không chúng tôi nhất định không hạ thủ lưu tình.”
Cảnh sát trưởng lên tiếng ra lệnh.
Mặc dù nhóm cảnh sát đứng trong nhà thờ này nghe theo chỉ thị của cảnh sát trưởng không được manh động, nhưng lại không có ai biết được, thông qua bộ đàm mini tiên tiến gài đằng sau tai của mấy vị cảnh sát tinh anh phía sau, nhóm cảnh sát bên ngoài đã nắm bắt được tình hình bên trong và bắt đầu hành động.
Cố Hạng đã chết, nhưng con tin đang gặp nguy hiểm.
Xung quanh con tin có cài bom kích nổ, bên dưới sàn nhà có chứa hơn mười quả bom kích nổ hạng nặng khác.
Một cảnh sát sau khi báo cáo điều này với một người đàn ông cao ráo, tuấn tú đứng trước tần thượng đối diện với nhà thờ, liền nghe thấy người đàn ông đó nói.
“Nhóm gỡ bom làm tới đâu rồi?” Người này chính là Dương Phàm, hậu duệ cũng là người kế thừa Dương đại gia tộc trong truyền thuyết lên tiếng.
Đồng chí cảnh sát bên cạnh lên tiếng:”Đang tiến hành, rất nhanh sẽ vô hiệu hóa tất cả.”
“Ừ!” Dương Phàm lên tiếng một câu rồi không nói gì nữa. Khoảng một phút sau mới mở miệng, “Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, cậu truyền lời cho những người kia là tôi rời đi. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoi-han-khi-yeu-anh/1796359/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.