Tuyết Dung mở to đôi mắt ngập nước để nhìn những dấu vết xanh tím, vết hôn ám muội trên cổ, trên xương quai xanh và trước ngực mà Lục Thanh Hoa cho cô xem.
Đúng là, cô không thể tự lừa dối mình được nữa!
Cô không biết những lời này Lục Thanh Hoa nói ra có bao nhiêu phần thật, nhưng có một sự thật chắc chắn rằng, hai ngày hôm nay, Mộ Thiếu Quân hoàn toàn không ở với cô.
Anh nói, anh phải đi công tác bên Nhật hai ngày, bảo cô đợi anh về.
Cô vui vẻ đáp ứng sẽ ngoan ngoãn đợi anh về nhà như một người vợ hiền.
Vậy, anh lại nói dối cô ư?
Lừa dối cô!
Lừa cô như thế, trêu đùa cô như thế, cười cợt tình cảm của cô như thế, anh rất vui sao?
Cô không biết Lục Thanh Hoa rời đi khi nào, có lẽ là sau khi nói hết lời kia với cô, cô ngồi thẫn thờ trên ghế, đầu óc mơ hồ lại như không mơ hồ mà nghĩ.
Trong đầu chỉ văng văng lại từng lời nói của Lục Thanh Hoa khi nãy.
Và rồi, cô bật cười, cười mà như khóc, nức nở đến nghẹn đắng cõi lòng.
Đỗ Tuyết Dung ơi là Đỗ Tuyết Dung, sao mày lại luôn ngu ngốc như vậy chứ?
Tình yêu của mày, lại trở thành công cụ trêu đùa của anh!
Tình yêu của cô, hóa ra đối với anh lại rẻ mạt như thế, chỉ xứng đáng làm một công cụ để anh đi chinh phục tình yêu của mình!
Mộ Thiếu Quân….cô là gì chứ?
Cô trong lòng anh rốt cuộc có bao nhiêu phần trọng lượng đây?
Không, chắc chưa từng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoi-han-khi-yeu-anh/1796339/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.