Mắt Hạng Tây trợn tròn lên, hôn….hôn môi hả!
Trình Bác Diễn luôn cảm thấy Hạng Tây mạnh mẽ đến nước mắt cũng không có, nhưng gần đây lại liên tiếp hai lần thấy Hạng Tây khóc, làm anh có chút không biết phải làm sao.
Hạng Tây nhìn thấy những bức ảnh kèm theo lời văn đó sẽ không dễ chịu, điểm này anh đã nghĩ tới, lại không ngờ sẽ không dễ chịu tới mức này.
Anh chần chừ muốn đi qua, hay là vờ như không thấy mà rời đi.
Trong lúc do dự, bỗng thấy hai cái chân trần của Hạng Tây, anh sững người.
Chân Hạng Tây rất thẳng, cũng rất dài, vì hơi gầy nên nhìn càng dài hơn, nhìn chằm chằm một lúc sau anh mới nhịn không nổi nói một cậu: “Quần cậu đâu?”
“Á! Anh ra rồi hả?” Hạng Tây như bị dọa giật mình, bỗng đưa tay lên xoa mắt, lại cúi đầu nhìn chân mình, “Em cởi quần rồi, nếu em mặc cái quần đi ở ngoài cả ngày trời ngồi ở đây anh lại không dùng dịch khử trùng dìm chết em à.”
“Tôi lấy cái quần cho cậu.” Trình Bác Diễn thu hồi ánh mắt xoay người chuẩn bị đi vào phòng ngủ.
“Đừng lấy, cứ thế này đi, em đến một lần thì anh lấy một cái à, mặc rồi anh có chê không sạch sẽ không cần nữa tặng em không?” Giọng Hạng Tây mang theo chút âm mũi, “Lần sau đến em tự mang theo quần.”
“Không tặng cậu, giặt là được.” Trình Bác Diễn vào phòng ngủ lấy cái quần ném lên người Hạng Tây.
“Không cần thật mà,” Hạng Tây cầm cái quần, nhưng vẫn ngồi yên trên ghế, “Thế này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163355/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.