Vành mắt và chóp mũi Hạng Tây có hơi đỏ, trên mặt còn có nước mắt chưa lau hết.
Trình Bác Diễn ngồi trong phòng khám, bầu trời bên ngoài âm u vô cùng, gió thổi làm cành cây cong hết xuống, như muốn chui vào quán ăn Nhật vậy, đoán chừng sẽ có mưa to.
Tâm trạng hôm nay không tốt lắm, buổi sáng bị người nhà mắng cho một trận, buổi chiều lại bị mắng thêm một hồi.
Một bé nam chừng mười tuổi bị trật chân, đi rất nhanh nhẹn nhưng vẫn cứ kêu đau, Trình Bác Diễn kiểm tra, lại chụp phim, không bị thương ở xương. Mẹ bé nam rất đau lòng, cứ nói là bị thương vào xương rồi, Trình Bác Diễn cầm phim giải thích cho bà xem cả nửa ngày, lại kiến nghị nếu đau quá không đi đường được có thể làm kiểm tra MRI dây chằng.
“Được rồi được rồi được rồi, đừng nói cho tôi mấy thuật ngữ chuyên ngành này, nghe không hiểu!” Người mẹ này dìu bé nam ra khỏi phòng khám, nét mặt không vừa lòng nửa hét lên, “Tôi sẽ gọi đến số của trưởng khoa! Bác sĩ trẻ không muốn khám bệnh đàng hoàng chỉ muốn bệnh nhân phải tiêu tiền!”
Trình Bác Diễn cười cười không nói gì.
Lúc tan làm định gọi điện thoại hỏi Hạng Tâyăn cơm chưa, lại có một người bị gãy xương sườn cần tháo khung cố định bên ngoài, đây là bệnh đã nói là đến vào buổi sáng, kết quả trễ giờ giờ này mới tới.
Tháo khung rất đơn giản, nếu thuận lợi thì mười tới hai mươi phút là có thể làm xong, nhưng bệnh nhân này sốt sắng cứ nắm tay Trình Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163354/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.