Đây chắc chắn là mẹ của Trình Bác Diễn!
Động tác này của Hạng Tây đột nhiên quá làm Trình Bác Diễn xém chút là không phản ứng lại được.
“Làm gì thế, dọa tôi một trận rồi,” Anh lui về sau một bước, “Ăn cơm đi, đột nhiên lại nói cái này.”
“Chỉ là sau khi tổng kết cảm thấy anh đúng là người tốt,” Hạng Tây kéo ghế ra ngồi xuống, cúi đầu nhẹ giọng nói, “Cả đời em gặp người tốt bụng nhất chính là anh.”
“Người gặp được ít quá,” Trình Bác Diễn cũng ngồi xuống, cầm một miếng rau xà lách, bắt đầu gói đồ ăn, “Hơn nữa tôi nói rồi, tôi có nguyên nhân giúp cậu, đừng suy nghĩ nhiều, ở vài ngày cậu tranh thủ tìm chỗ ở đi.”
“Ừm,” Hạng Tây cười ha ha hai tiếng, cầm một miếng rau xà lách lên, gói kỹ đồ ăn, đang định nhét vào miệng thì thấy Trình Bác Diễn gói xong cắn một miếng thì ngừng, nét mặt như có điều gì suy nghĩ, cậu nhìn gói rau trong tay mình, “Sao thế?”
“Cả đời tôi ấy à,” Trình Bác Diễn nuốt đồ ăn xuống, lại chậm rãi cắn một miếng, “Đồ ăn khó ăn nhất từng ăn là đồ tôi tự làm, chưa từng có ai vượt qua.”
Hạng Tây nghe xong liền cười, cúi đầu cắn một miếng, sau khi nhai mấy lần thì liếm môi, nếm một lúc: “Em thấy cũng được mà, chỉ hơi nhạt một chút, đồ ăn anh xào mùi vị còn không nặng bằng rau xà lách nữa.”
“Không thể ăn quá nhiều muối.” Trình Bác Diễn nói.
“Ai nói thế! Đồ ăn nhạt thì chẳng nếm ra được vị gì cả.” Hạng Tây lại cắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hoa-hop/1163333/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.