Bắt gặp thân ảnh mảnh mai quen thuộc chạy nhanh nhưng không nhìn đường của cô gái, bước chân người đàn ông bỗng dừng lại.
Nhậm Hinh sụt sịt ôm mặt chỉ biết chạy, cô không nhìn nổi đường, cũng không có tâm trí nhìn. Bởi tâm trí cô đã bị hao mòn tổn thương sau cuộc trò chuyện vừa rồi với mẹ.
Không ngoài dự đoán của người đàn ông, Nhậm Hinh đập mạnh vào lồng ngực anh ta, cú va chạm khiến Nhậm Hinh đang đau tinh thần giờ lại đau ngoài da liền khiến cô không nén được nữa mà bật khóc lớn.
Âm thanh khóc, nước mắt, đều tuôn ra trước mặt Đặng Âm Lĩnh, khiến anh bắt đầu bối rối lại thêm hoang mang. Vội đưa tay lên muốn lau đi những giọt nước mắt rơi nơi gò má của cô gái.
– Xin lỗi! Anh làm em đau rồi! Xin lỗi!.
Nhậm Hinh quả thực thấy rất đau, cô bật khóc như một đứa trẻ, nước mắt tuôn cứ như mưa. Nhưng khi phát hiện ra bản thân vẫn đang trên đường phố cô bắt đầu thấy xấu hổ, muốn ngừng khóc, thế nhưng hai bàn tay suýt xoa lau lau trên gương mặt cô khiến cô càng cảm thấy muốn khóc hơn.
– Anh… sao anh lại xuất hiện ở đây vậy hả! Anh mau giúp… em… ngừng khóc đi, em không muốn… ức, khóc ở đây hư oà…
Nhậm Hinh ngẩng đầu nhìn Đặng Âm Lĩnh khóc loà xoà nức nở nói.
Cô cảm thấy bản thân không thể nào đè nén được nước mắt nữa rồi! Cảm xúc đau buồn chi phối giày vò khiến tinh thần Nhậm Hinh như đã bị bể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hieu-sao/3393367/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.