Nhậm Hinh bận tâm về lời nói ngày hôm nay của Kiều Lăng từng giây từng phút, cô đang suy nghĩ rất nhiều, liệu có nên tin tên khốn đó. Lo ngại hắn chỉ gạt cô? Nhưng gạt cô thì có ích gì cho hắn? Hay gạt để trêu đùa cô? Nhưng nếu hắn thật sự biết mẹ cô thì sao? Còn nữa, nếu hắn thật sự muốn trêu đùa cô thì đã không mập mờ lời nói như vậy. Nhậm Hinh rối tung mờ loà tâm trí rất nhiều.
Chợt cô ngửi thấy mùi khét liền giật mình nhìn xuống, miếng thịt được lật lên thì đã bị cháy đen nhiều phần. Cô vội lật thêm hai miếng kia, cũng may hai miếng còn lại không cháy quá nhiều.
*Lạch cạch… có tiếng mở cửa? Nhậm Hinh xoay người lại thì thấy Đặng Âm Lĩnh đang bước vào, trong phút chốc cảm thấy mất tự nhiên vì vậy liền tắt gas đi. Vội chạy ra đón người, đồng thời trong lòng cũng ngờ vực, hoang mang không biết anh về đây là có chuyện gì.
– Hôm nay công việc của anh không bận nên anh về nhà ở sao?
Nếu là vậy thì Nhậm Hinh sẽ ra ngoài ở một đêm.
– Không phải, anh về lấy tài liệu.
Ánh mắt Đặng Âm Lĩnh nhìn qua gian bếp.
– Em còn chưa ăn tối sao?
Nhậm Hinh gật đầu rồi ừm một tiếng.
– Mới nấu anh ạ!
– Anh… anh cũng chưa có ăn tối. Có thể, cho anh ăn chung được không?
Nhậm Hinh ngờ nghĩnh nhìn liền khiến Đặng Âm Lĩnh cảm thấy mất tự nhiên, anh cười gượng gạo định nói tiếp nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hieu-sao/3393364/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.