Tình hình hiện tại Nhậm Hinh không thể ngẫm nổi tất cả thông tin vào đầu được, mọi thứ đến quá đột ngột lại là tin buồn, thêm đầu đang đau tê khiến cô thật sự không biết nên làm gì hết. Tất cả mọi thứ trong đầu cô, cho tới vật trong tầm mắt đều rất hỗn loạn.
Đôi mắt cô nặng trĩu như muốn khóc tới nơi rồi, chẳng qua cô chưa muốn tiếp nhận thông tin rằng ông chú bị vào tù nên vẫn cố nén nghẹn nước mắt trong mình. Chân trái bị tấm gỗ đập vào rất đau, vì cảm nhận được đau nên Nhậm Hinh dần chạy chậm.
Cô đang chạy đi đâu rồi! Nhậm Hinh hai mươi tuổi của hiện tại rất giống Nhậm Hinh của sáu tuổi cách đây mười mấy năm trước, không có nhà để về, chỉ có thể chạy đi về phía trước, đều không biết viễn cảnh gì đang diễn ra xung quanh. Không còn nhà và một người thân cô chỉ biết chạy và chạy, chạy về một phía không xác định, thật sự rất giống! Chỉ khác là hiện tại cô đã là trẻ lớn. Trẻ lớn vẫn lạc đường, chính là cô. Không còn nhà về, không còn người thân, làm gì, đi đâu cũng là thấy lạc đường hết.
Lúc này Nhậm Hinh thật sự muốn phát điên, thật sự muốn ch.ết quách cho xong để thân thể này hết đau khổ, nhưng cô không làm được. Đột nhiên bước chân cô dừng lại hoàn toàn, mắt cô cũng dừng lại một điểm! Hệt như ai đó bấm ngưng cô lại, nhưng mái tóc vẫn lay động trước cơn gió nhỏ.
Một khoảng cách không xa cũng chẳng gần, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hieu-sao/3393353/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.