Trời đã ngả hơi tối âm u, bầu trời không sao, không mây, không trăng! Dưới khu đô thị rộng lớn, mọi hoạt động sinh hoạt vẫn diễn như vậy, ánh sáng bắt đầu bật soi sáng khắp mọi nơi.
Hai cô gái mỗi người đều có cách thể hiện sự vui vẻ khác nhau khi vừa từ căn hộp đêm lớn bước ra, cô nàng Triệu Viên không giấu nổi khí thế vui mừng mà nhảy cẫng cao lên, còn vừa đi vừa quay qua buôn chuyện vui với Nhậm Hinh.
– Chúng ta được nhận làm kìa, may ghê á! Mà bình thường cô cứ lạnh mặt tôi tưởng cô là kiểu người không giỏi nói chuyện, ai ngờ... cô cũng mồm miệng lanh lợi ý chứ! Cộng thêm cái của tôi người tuyển nghe hết hồn ha ha... ối.
Triệu Viên bất ngờ va phải người, đụng vào mạnh một cái lại bất ngờ khiến cô liền xoay người lại, vô thức nắm lấy áo trên người của kẻ kia để trụ. An toàn cô liền nhắm mắt hì hụ thở một hơi an lành.
– Phù, may quá trời! Xin lỗi và cảm ơn.
Triệu Viên buông tay ra, cô ngước mặt lên thì thấy kẻ kia có hơi cau mày, hệt như là ghét cô quá hay sao ý! Ánh mắt của Mạch Giang nhìn chê bai cô gái ăn mặc rẻ tiền vừa bám vào mình, trông thật dơ bẩn, anh phủi bụi áo một cái rồi ngoái đầu bước đi. Đây chính là kiểu chê bai người khác không cùng đẳng cấp chứ gì nữa, Triệu Viên cũng khinh bỉ một cái, lườm, quay mặt đi.
– Xí.
– Không sao chứ?
– Không việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hieu-sao/3393348/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.