Đặng Âm Lĩnh gặp lại cô gái mà anh dùng để giải toả cơn dục vọng vào tối hôm kia, anh xác định chính là cô, người cầm cây lau sàn có vóc dáng mảnh mai, gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo.
Hiện tại anh có chút không biết phải làm sao khi mà cô gái đó im lặng như vậy! Không hề có một chút phản ứng quá quắt nào đối với người đã c.ưỡng h.iếp bản thân, trông rất bình tĩnh. Đặng Âm Lĩnh đặt chân vào, dù đối phương không nháo, nhưng anh cũng nên nói rõ ràng, trình bày, giải thích và trách nhiệm.
– Có thể...
Vừa mở miệng ánh mắt anh đã quay nhìn theo thân ảnh mảnh mai vội vã chạy ra ngoài.
Nhậm Hinh chạy mất hút ngay khi cánh cửa không còn vật chắn, Đặng Âm Lĩnh cũng vội chạy ra theo. Thấy người đàn ông đuổi theo Nhậm Hinh càng cảm thấy hoang mang, cô nhanh vứt đi cây lau nhà đang cầm trên tay rồi co giò chạy thục mạng, cô không muốn bị bắt. Bị bắt chắc chắn sẽ có chuyện xấu xảy ra.
– Xin dừng bước.
Đặng Âm Lĩnh gọi một tiếng, còn Nhậm Hinh nghe thấy thì liền thoạt rằng cô có gãy giò cũng phải tiếp tục chạy. Thấy cô không chùn bước anh vẫn muốn đuổi theo, nhưng thang máy đột ngột mở, có người bước ra, người vừa bước ra đã giang một cánh tay chặn đường của anh lại.
Người đàn ông bận bộ vest đẹp hình thể, tóc mái hơi ngô ngố xoăn xoăn, nhưng lại có phần lộn xộn, áo sơ mi trắng bên trong còn dính vài vệt son. Người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hieu-sao/3393347/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.