Lúc Kha đến bệnh viện đã là lúc trời sụp chiều tối, dạo gần đây sức khỏe của ba mẹ cũng không tốt lắm, dăm bữa nửa tháng lại phải nhập viện một lần, lần này Kha vừa đi chơi được vài ngày đã nghe An báo ông ngoại nhập viện, vậy nên nàng vội vã trở về. Ba Kha lúc này đang nằm thiu thiu ngủ, nghe thấy tiếng mở cửa cũng không thèm mở mắt dậy, nhưng nghe giọng của Kha, đôi mắt mệt mỏi kia rốt cuộc cũng chịu mở ra.
"Về rồi hả con? Mẹ đã bảo không báo cho con để con làm việc, vậy mà bé An nó cũng báo."
Kha để đồ bổ mà nàng mua lên bàn, trách yêu mẹ mình một câu: "Có mỗi đứa con gái mà mẹ cũng không thèm báo, giận mẹ lắm luôn."
"Ba sao rồi mẹ?" Nàng ngồi ghế cạnh bên giường bệnh của ông, ông cũng nhìn nàng, đôi mắt ướm lên sự vui vẻ vì thấy nàng tới. Nàng vừa hỏi mẹ mình vừa nắm lấy bàn tay ba, nàng thấy sự dịu dàng trong đôi mắt ông mà mắt nàng bất giác cay cay mắt, nghĩ đến thời gian bên ba mẹ không còn nhiều nữa làm nàng muốn hủy hợp đồng đóng phim rồi giải nghệ cho xong.
Mẹ Kha hừ mũi nói: "Ổng ấy mà, dăm bữa nửa tháng lại đau tim nhập viện thôi."
"Ba không sao..." Ông thều thào nói, bàn tay nắm tay nàng có hơi siết một chút.
Nàng cũng đáp lại cái siết tay của ba mình, đôi mắt thoáng chốt đỏ hồng, nghĩ đến cảnh phải xa cha xa mẹ mà đau lòng, nàng năm nay gần bốn mươi tuổi, ba mẹ nàng cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hen-uoc/1102977/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.