Không hiểu vì sao đang chơi bời vui vẻ thì Kyoko và An đột ngột muốn chạy vào bờ, hai người họ cùng nhau vào bờ vào lúc trời vừa hừng sáng. Lúc đó Kha đang say ngủ trong vòng tay cô, An thì nhắn liên tục rằng em ấy không muốn ở đây nữa, muốn vào bờ, cô đành phải sắp xếp một chiếc tàu cá nhân của mình để chạy lúc sáu giờ sáng. Vừa được một lúc Kyoko đã gọi cho cô, bảo rằng chị ấy cũng không muốn ở đây nữa, muốn vào bờ, vậy nên cô đành phải dùng tàu công cộng của nơi này, cho nó chạy nhanh hơn một chút để còn kịp tuyến chở khách về đất liền.
Thế là hai người bọn họ rủ nhau đi mất, để lại Kha ngủ mê mệt không biết gì cả.
Buổi sáng cô phải đi làm công việc nên để lại một tờ giấy note trên bàn bảo rằng chị ấy tỉnh dậy thì đi xuống sảnh ăn tìm cô. Buổi sáng, quản lý của cô tìm cô báo cáo một chút việc nhỏ nhặt, trong lúc cô tranh thủ uống cà phê thì em ấy nói, chủ yếu cũng không phải việc gì quan trọng.
Đang nói chuyện thì thấy vợ yêu của cô đi lại gần bàn của cô, bộ dáng uể oải thiếu ngủ của chị ấy làm cô lo lắng, nhanh nhẩu hỏi: "Chị dậy rồi hả?"
Cô còn chưa kịp đứng lên thì chị ấy đã sà xuống vào lòng cô, nũng nịu vòng tay ôm lấy cổ cô, mè nheo: "Đang ngủ mà em đi đâu vậy? Không có em sao chị ngủ được?"
"Bé Kha của em không ngủ được?"
"Ừm, không ngủ được luôn."
Nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-hen-uoc/1102976/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.