Trời càng về khuya, Giang Nhược càng tỉnh táo, trong bóng đêm, lợi dụng tất cả mọi dịp, nỗi hoảng hốt nghĩ lại mà sợ cùng với những sợi vụn vặt chẳng hề liên quan lấp đầy trái tim hết sợi này đến sợi khác, khiến cô chẳng cách nào đi vào giấc ngủ.
Một khi cô nghỉ ngơi không đủ, cả ngày hôm sau người đều lờ đờ, lại không có thời gian tự do dư dật để ngủ bù, thứ hai càng bận bịu hơn, buổi sáng vừa đến công ty đã phải chuẩn bị các loại hội nghị thường kỳ, tạm thời Gisele lại bảo cô chỉnh sửa một phần bản kế hoạch.
Trước giờ yêu cầu của người này đều nghiêm khắc, hơn nữa cô vào công ty đã được một thời gian, mấy thứ này còn xử lý không tốt thì nên nghi ngờ năng lực của cô rồi.
Giang Nhược chỉ đành dồn tất cả tinh lực, trong lúc đó còn cần giải quyết nhiệm vụ Gisele chỉ định bất kì lúc nào.
Tới gần giữa trưa, cô vẫn chưa được nghỉ ngơi một khắc nào, mắt nhìn chằm chằm vào máy tính, chớp một chút cũng cay đến nỗi sắp rơi lệ.
Lúc sau di động có hai tin nhắn wechat từ Lục Gia Lạc, thời điểm màn hình sáng lên cô vội vàng nhìn lướt qua, có một cái hình như là liên kết trang web bên thứ ba, một cái khác cô không nhìn rõ nội dung, định giờ nghỉ trưa xem lại.
Thời gian nghỉ trưa, Vương Chiêu qua gọi cô cùng đi ăn cơm.
Giang Nhược vừa ngẩng đầu, Vương Chiêu thấy tơ máu đỏ trong mắt cô, hoảng sợ: "Tối qua cô làm gì, không ngủ à?"
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360999/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.