Lục Giam khoác vai bá cổ Trình Khiếu đi lên tầng, bảo với nó rằng hai ngày nay ở đây, sẽ gửi tiền phòng, tiền ăn uống.
Có tiền rồi, khẩu khí nói chuyện cũng mạnh lên không ít.
Lên đến tầng, Lục Giam bỏ bài tập hè xuống, mở máy tính của Trình Khiếu chơi game, sau đó lại bảo mạng ở nhà không ổn định, ra quán net chơi một lúc.
Vừa hay cách nhà không xa có một quán net, Trình Khiếu báo trong nhà biết một tiếng, rồi ra ngoài với Lục Giam.
Thoáng chốc nhà yên tĩnh trở lại.Kiều Huệ chăm chú xem tivi mà trong lòng hoảng sợ, luôn lo lắng Giang Nhược xảy ra chuyện. Bà ấy quay về phòng ngủ, mở hộp đựng đồ bằng gỗ chạm khắc bà ấy đã dùng lâu năm, lấy ra một bức ảnh trong đó.
Tấm ảnh rửa qua năm tháng, màu sắc đã hơi phai màu, diện mạo hai cô gái trong bức ảnh hao hao giống nhau, một trái một phải đứng bên cạnh bố mẹ, một người mặc váy dài hoa nhí, nụ cười ngọt ngào, một người mặc áo sơ mi thời thượng và quần baggy, dáng vẻ dửng dưng.
Người bên trái là Kiều Huệ, người mặc quần bên phải là Kiều Bội.
Ngón tay Kiều Huệ vuốt qua khuôn mặt chị gái, lòng nghĩ, Giang Nhược thật giống chị, truân chiên cũng giống chị, nhưng người đầu têu tất cả đều là chị.
Kiều Huệ nghĩ tới cuộc điện thoại đã giấu Giang Nhược, chính là vào hai ngày trước khi Kiều Bội có chuyện, hai người đã cãi nhau to một trận, hôm xảy ra chuyện, Kiều Bội lại gọi điện cho bà ấy, bà ấy không nghe.
......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360968/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.