Thấy mẹ mình chỉ biết trốn tránh, căn bản không muốn nghe nó nói nữa, cô bé dùng hai tay như cùm giữ chặt đầu mẹ mình, để bà ấy nhìn thẳng mình, "Vì sao mẹ cứ luôn hèn nhát thế? Gặp phải người có đầu óc hơn mẹ là lại hết cách y như bị bó tay bó chân vậy, trời cao còn có trời cao hơn, người tài còn có người tài hơn mẹ không biết à? Bên kia bị uy hiếp tính mạng, bên này bị uy hiếp tiền, trước có sói sau có hổ, cứ như thế này thì, thế nào cùng đều là đường chết, chờ đợi chúng ta chính là hai bàn tay trắng!"
Cô gái mặt mày đỏ bừng chỉ về phía gã đàn ông đang từ trên đất bò dậy, "Người đàn ông này mặt người dạ thú, mẹ cũng biết ông ta là cái loại hàng gì rồi đấy, trước kia con đã nghe nghe trộm được ông ta tới tìm bố đòi tiền, bộ dạng như kiểu đó là lẽ đương nhiên, giống như nhà chúng ta sinh ra đã mắc nợ ông ta không bằng! Hiện tại tìm mẹ đòi một nửa di sản, sau này thì sao? Nói không chừng đến cả tiền mẹ giữ lại cũng muốn cướp nốt. Bố cũng giống hệt mẹ bây giờ, bởi vì đã làm chuyện trái với lương tâm, luôn là sống ở bóng tối, cho nên mới đến nông nỗi ngay cả bọn cặn bã vô tích sự cũng có thể giẫm lên đầu bố mà quát tháo ra lệnh, mẹ thử nghĩ lại xem cuối cùng bố thành ra thế nào. Bố chính là quân cờ của người ta, bị người ta khống chế lợi dụng xong, lại vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360928/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.