Tuy con gái Chương Chí cao ngạo, do thời gian dài học ở ngoài nên càng có chủ kiến hơn những đứa trẻ cùng tuổi trong vùng, nhưng dẫu sao cũng chỉ là đứa bé non nớt tuổi đôi mươi, lại lớn lên trong gia đình hoàn chỉnh có bố mẹ yêu thương, chẳng có bụng dạ gì, đâu thể bì được với kiểu người có trình độ mưu lược cao thâm như Lục Hoài Thâm?
Thấy Lục Hoài Thâm vẫn bình tĩnh thong dong y như cũ, con bé bực mình ghê gớm, không hề sợ sệt ánh mắt của người kia, chỉ thẳng vào anh nói đầy căm hờn: "Sao anh nói không giữ lời?"
Lục Hoài Thâm buông xuôi bỏ mặc: "Tôi nuốt lời lúc nào, cô đưa ra ít thông tin quá, chúng tôi biết bắt tay từ đâu."
"Anh còn muốn biết cái gì? Nếu các người đạt được những thứ muốn có rồi phủi tay đi mất thì mẹ con tôi làm thế nào?" Con gái Chương Chí học đi đôi với hành ngay được, dùng chính những gì Lục Hoài Thâm nói lúc nãy chặn lời anh.
Quả thực cô ta đã rơi vào đường cùng rồi, người trong điện thoại kia, gọi đến đe dọa bọn họ phải ngậm miệng, bác cả lại uy hiếp bọn họ phải đưa tiền, cứ thế này thì tiền bọn họ cũng hết, còn nguy hiểm tính mạng, bảo mẹ con họ phải sống thế nào đây?
Mấy kẻ đó trường kì tự do ngoài vòng pháp luật, không sợ chết cũng chẳng cần tính mạng.
Để những người bình thường như bọn họ lấy tính mạng ra đọ sức thì làm sao được?
"Xem như cũng không ngốc," Không biết là Lục Hoài Thâm đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360927/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.