Kế hoạch bị đảo lộn chẳng biết phải làm sao, kinh hoảng lúng túng khi ở khoảng cách xa không với tới vẫn bị người ta phát hiện ra manh mối.
Ai vẫn luôn chú ý tới chiều hướng của Cao Tùy, hơn nữa lại có bản lĩnh lớn tới mức sai người theo dõi chứ?
Tình cảnh thế này, là người bình thường, trong lòng đều sẽ chỉ có một đáp án.
Bố con Giang Vị Minh.
Hiện tại, Giang Nhược càng thêm không chắc chắn, những lời Lục Hoài Thâm mới nói là phỏng đoán không mục đích hay là thăm dò có mục đích, cảm xúc vừa mới buông lỏng lập tức lại bị treo ngược giữa trời.
Hai chữ 'theo dõi' làm cô ấy ý thức được chuyện không đơn giản, vừa căng thẳng là tư duy liền trì trệ, tất cả những thông tin trước mắt đều chỉ dẫn cô ấy nghĩ theo một hướng.
Cô ấy quay phắt đầu nhìn Lục Hoài Thâm, do động tác mạnh quá, sự nghi ngờ và cảnh giác chất chứa trong đôi mắt, cộng thêm biểu cảm cứng nhắc kia, dưới cái nhìn của Lục Hoài Thâm thì rõ ràng cô ấy đã chịu kích thích gì đó rồi quy chụp trách nhiệm lên đầu anh.
Lục Hoài Thâm cũng dài mặt ngay, đôi mắt lạnh lùng trừng lại: "Nhìn gì mà nhìn?"
Khí thế đối phương cường thịnh quá, Giang Nhược bị kích động một hồi, ánh mắt cũng bớt phóng túng không ít, nghiến chặt hàm răng, "Có phải anh biết hôm nay tôi muốn đi làm gì đúng không?"
Đôi mắt Lục Hoài Thâm khóa chặt lấy cô, hạ giọng, cười lạnh nhạt hỏi ngược lại: "Tiếp theo còn muốn hỏi gì nữa, hỏi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360921/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.