Diện tích hội quán cực lớn, một quần thể kiến trúc phục cổ phong cách Trung Quốc, lượn quanh núi mà lên, gạch xanh ngói xám, ở đây sử dụng chế độ hội viên, đối với thân phận hội viên cũng có yêu cầu sát hạch cực cao, người bình thường đến cả ngưỡng cửa cũng không với tới.
Nơi này có một cái tên mới lạ, gọi là hội quán Thanh Lan.
( Mới lạ là ở cách viết chữ Lan trong tiếng Trung)
Luôn có một số chỗ như thế, được xây dựng bởi những người ở trên đỉnh kim tự tháp, chuyên phục vụ cho nhân vật no tiếng và tầng lớp quý tộc, nói cách khác, chỉ có cùng là người chịu chơi, sở thích mới có thể tương đồng.
(Chịu chơi: từ dùng trong truyện là người chơi nhân dân tệ, ở trong game từ này dùng để chỉ những người chi nhiều tiền để có được trải nghiệm trò chơi hoặc giao diện tốt hơn, kiểu như chi tiền để mở gói VIP đấy. Nên mình dùng từ chịu chơi để thay thế.)
Chênh lệch đẳng cấp nói ra thì chẳng là bao nhưng cảm nhận rồi mới hiểu, hai chữ chênh lệch này thay thế cho sông, thay thế cho biển, bờ bên này không thể nhìn thấy bờ bên kia.
Cũng giống như thuở ban đầu, vừa đến nhà họ Giang, Giang Nhược tận mắt chứng kiến ngôi nhà họ Giang núp dưới tán cây xanh rì như công viên đã có cảm giác không thể tưởng tượng được. Trước khi lấy danh nghĩa là cháu gái Giang Khải Ứng lần đầu tiên xuất hiện tại yến tiệc, quản gia đeo cho cô một sợi dây chuyền, Giang Chu Mạn tiện miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/360911/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.