Giang Nhược đứng ở sau cửa, nghe thấy người bên ngoài lại uổng công dùng sức xoay tay nắm cửa mấy cái.
Cô khe khẽ hừ một tiếng, chân trần đi ra, chân trần trở lại trên giường, còn chưa đắp chăn, Lục Hoài Thâm đã gõ cửa: "Anh muốn tắm."
Giang Nhược đáp chẳng mặn mà: "Bên ngoài có phòng tắm."
Lục Hoài Thâm lại nói: "Quần áo đồ dùng ở trong đấy."
"Chờ."
Giang Nhược xuống giường, bật đèn trong phòng, đến phòng quần áo tìm một chiếc quần đùi cùng áo ngủ cho anh, ngay cả bộ tây trang áo sơmi ngày hôm sau phải mặc cùng cà vạt bao gồm cả tất nữa đều tập hợp, để phòng anh lại tìm cớ khác muốn vào, lại tới phòng vệ sinh lục ra một bộ vật dụng hàng ngày hoàn toàn mới, hé một khe cửa nhét ra ngoài cho anh, đóng cửa khóa lại liền mạch lưu loát.
Lục Hoài Thâm ôm đầy lòng, không kịp vọt tay ra, cửa đã khép lại khít khìn khịt.
Một lọ sữa tắm lăn xuống, lăn lông lốc dọc đường đến cửa phòng cho khách.
Đầu lưỡi Lục Hoài Thâm đá nhẹ lợi, tay hướng lên cánh cửa đập một phát, rồi quay người vào phòng tắm.
Tắm rửa xong, Lục Hoài Thâm đến phòng cho khách.
Đợt trước không có người ở trong thời gian dài, đồ dùng trên giường đều tháo ra cất trong tủ quần áo, Lục Hoài Thâm nhìn giường đệm trơ trụi, lấy ngay một cái chăn trong tủ quần áo rồi ra phòng khách ngủ sofa.
Giang Nhược vẫn chưa ngủ được, động tĩnh bên ngoài khi có khi không, mãi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/1987726/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.