Phạm Du không cam tâm tình nguyện ngồi lại vị trí, dùng ánh mắt căm thù lướt nhìn ba người đối diện, đặc biệt là Giang Nhược.
Ở trong lòng Phạm Du, Giang Chu Mạn chịu nuốt giận, là không muốn khiến anh ta và bố mẹ mẫu thuẫn đến mức bế tắc, cãi vã không nhìn mặt nhau. Bất cứ lúc nào ở đâu, đều đứng trên lập trường của anh ta suy nghĩ cho anh ta, cô gái như vậy, bảo anh ta không yêu sao được?!
Cách một cái bàn, Giang Nhược thấy Phạm Du nhìn Giang Chu Mạn bằng vẻ thâm tình lại thương xót, như kiểu Giang Chu Mạn đã chịu uất ức và sự tổn thương tâm hồn cực lớn.
Giang Nhược nghĩ thầm Phạm Du này cũng là đàn ông ngót nghét ba mươi rồi đấy, mất não đến nỗi ấy sao? Giang Chu Mạn tính kế anh ta, anh ta cũng không nhìn ra được? Hay là lần này Giang Chu Mạn thật lòng yêu anh ta, hoặc Phạm Du tình nguyện lừa mình dối người?
Có điều đôi khi, tâm lý đàn ông quả thực khó có thể đoán hết.
Phương Dã cảm thấy Phạm Du mắc bệnh cũng không nhẹ đâu, trước kia nó không phải kiểu này, trong số bạn bè cùng lứa, cũng xem như là người tương đối có thể gánh vác đại sự, tính tình ôn hòa lại cầu tiến.
Bà ta không nghĩ nhiều nữa, quan sát trước mắt, giới thiệu Giang Nhược với Phạm Du: "Vị này vừa là em họ Giang Chu Mạn, cũng là vợ của Lục Hoài Thâm, Lục tổng của Bác Lục."
Phạm Du ngoảnh mặt làm ngơ, nói giọng cứng nhắc: "Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/1987698/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.