16.
Chờ xem ngựa đi vào trong thành, đã là thời điểm hoàng hôn, ta vén màn cửa sổ để hít thở một chút, xa xa lại nhìn thấy bầu trời đặc lại như mực, gió lạnh thấu xương dần trở nên ấm áp trước những ánh nến nơi nhà dân.
Tuyết lại bắt đầu rơi.
Ta co rúm thân người. cầm chặt lò sưởi trong tay, vừa muốn buông màn, lại thấy ven đường có mấy người đang đánh nhau trước cửa hàng quần áo, là hai thiếu niên lang trẻ tuổi, miệng còn đang mắng phụ mẫu nhau.
A! Thực sự là có chút thú vị, làm cho ta mở mắt.
Đây là nơi hoàng hậu phát cháu, bởi vì Hoài Nam có lũ, có một nhóm người chạy đến thượng kinh, hôm nay trời đông gió lạnh, nếu triều đình không tỏ vẻ một chút, vậy sẽ đánh mất nhân tâm.
Thái tử thấy thế, liền đi xuống xe, nhìn tên này tám phần là muốn đi thuyết giáo dạy dỗ.
Năm xưa khi ta còn là một tiểu thư thế gia, đối với ngâm thơ vẽ tranh không hứng thú, suốt ngày thầm nghĩ muốn cùng các ca ca đi cưỡi ngựa, lúc ấy hắn sẽ tận tình khuyên bảo:
" Nguyễn Nguyễn, nàng về sau sẽ trở thành vương phi, không thể cứ chạy loạn cả ngày.
Nói là nói như vậy, nhưng người mỗi ngày mang ta đi trường huấn luyện ngựa, không là hắn thì còn ai.
Qủa nhiên, hắn tiến lên đem hai người tách ra, nói: " Ta nói các ngươi còn trẻ tuổi, cho dù là mở quán nhỏ làm biểu diễn, giải quyết vấn đề cơm ăn, chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-han/3123256/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.