12.
Mẹ Giang Sướng xin lãnh đạo cho tôi nghỉ ốm 3 ngày, bà ấy nói tôi bị cảm lạnh vào tháng 8 này là vì thiếu dinh dưỡng, và sức đề kháng kém.
Sau đó, tự mình xuống bếp nấu canh gà cho tôi uống.
Để uống được bát canh gà ấy, tôi đã vô cùng háo hức mong đợi cả chiều trong phòng mà không uống chút nước nào.
Tuy nhiên, bà ấy nói với tôi: "Lông gà nhiều quá, dì không làm sạch được, chắc con cũng đói rồi, để dì dẫn con đi ăn."
Tôi cũng chỉ đành nhượng bộ để được ăn.
Đó cũng là lỗi của tôi vì đã quá vội vàng!
Bà ấy vốn là một tiểu thư nhà giàu, đến mười ngón tay còn chưa từng chạm vào nước suối, thì sao có thể nấu cơm chứ, và có lẽ bà ấy thậm chí còn chưa từng vào bếp.
Tôi tưởng rằng chúng tôi sẽ đến một nhà hàng cao cấp nào đó, nhưng không ngờ bà ấy lại đưa tôi thẳng về biệt thự lớn ở nhà.
Vừa bước vào đã nhìn thấy Giang Sướng ngồi trên sofa cùng với một cô gái bên cạnh.
Hai người họ thân nhau đến mức ai không biết cứ nghĩ là người yêu!
Không biết vì sao, trong lòng tôi có chút nghẹn lại.
m thầm phán xét:
Giang Sướng, đồ con lợn, thế mà anh ta nói rằng bản thân có thói quen sạch sẽ và không thích tiếp xúc gần với người khác, thậm chí anh ta còn không thích người khác chạm vào mình, người phụ nữ đó hiện tại đang như muốn nằm trên người anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-giau-duoc-nhip-tim/2795193/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.