Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Còn tưởng rằng mẹ kế ác độc đã trở nên tốt hơn, thì ra toàn là giả dối.
Muội muội đệ đệ đã đói đến mức hít thở chẳng nổi, ai cũng phờ phạc ỉu xìu.
Lý Đại Bảo nhìn về hướng mẹ kế rời đi vừa rồi, ánh mắt thất vọng oán trách: "Nếu không tìm được một chút đồ ăn thức uống thì bốn huynh muội chúng ta thật sự sẽ phải chết đói mất."
Lý Đại Bảo cố gắng xách mấy cái bọc trong tay, Lý Dung cầm bát đũa, đi theo phía sau ca ca, vừa đi ngược trở về, vừa cúi đầu, lựa một nhúm rau dại ít đến đáng thương trên mặt đất.
Liễu Phán Nhi dùng y phục bọc hai, ba trăm quả trứng chim cút lại, vất vả lắm mới leo lên sườn núi được thì lập tức trông thấy Lý Đại Bảo và Lý Dung cõng đệ đệ muội muội rời đi, nàng lập tức dở khóc dở cười: "Ta vừa tìm được rất nhiều trứng chim, chúng ta không cần lo đói bụng nữa rồi."
Liễu Phán Nhi lảo đảo chạy tới, giơ trứng chim được bọc trong y phục lên.
Lý Đại Bảo và Lý Dung thi nhau quay đầu lại, trông thấy mẹ kế ác độc với gương mặt đầy vết trầy xước chảy máu, đã ôm đồ trở về.
Nàng không bỏ rơi bọn họ! Liễu Phán Nhi tìm một bãi đất trống, vẫy vẫy tay với mấy đứa trẻ: "Mau đến đây, chúng ta nướng trứng chim ăn.”
Nói xong, Liễu Phán Nhi bắt đầu tìm củi khô, bụng nàng cũng đã đói đến mức xẹp lép rồi.
Liễu Phán Nhi châm lửa, sau đó ném trứng vào, liên tục dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-ton-tram-ty-vat-tu-me-ke-dua-con-trai-chay-nan-khong-gian/3865749/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.