Trở lại Lương gia.
Bạch Lê Hoa đổ dược liệu trong giỏ ra rồi nằm xoài trong viện.
Ba giỏ này lúc bỏ vào thì nhồi nhét, trên mặt còn quấn dây thừng, bây giờ đổ hết ra nhìn như một cái núi nhỏ.
Vốn dĩ phải lập tức thu dọn, nhưng bây giờ Bạch Lê Hoa không rảnh để làm.
Nàng còn băn khoăn chuyện không gian, huyết ngọc kia bây giờ vẫn chưa trở về bình thường, lỡ như bên trong có gì biến đổi thì thê thảm lắm.
Thuận miệng nói một tiếng với Lương Đại Lang rồi nàng đi vào nhà xí đóng cửa lại.
Tâm niệm vừa động, tiến vào không gian.
Vừa vào thì Bạch Lê Hoa liền phát hiện không gian đã biến đổi, ngoại trừ đồ vật trước kia từng có, giữa trung tâm suối sâu hiện lên một gốc hoa sen không có lá, thoạt nhìn không hề tầm thường.
Nhưng vì nó mọc ở trong nước, nàng không thể qua được nên đành thôi.
Tuy nàng muốn làm cho không gian sinh động một chút, nhưng trước giờ chưa từng bỏ hoa sen vào không gian.
Còn nữa, lúc trước không gian không hề có giới hạn, vô cùng rộng lớn, nàng đã từng thử đi tới phía trước thật lâu nhưng vẫn không tìm thấy được điểm cuối.
Nhưng bây giờ phía bên phải của không gian đột nhiên có thêm rất nhiều điểm sáng nho nhỏ, trong điểm sáng hình như có gì đó, nhưng bởi vì quá nhỏ nên nàng không thấy rõ.
Ngoại trừ điều đó ra thì không có biến đổi gì khác.
Nếu vậy thì tại sao vòng ngọc lại hấp thu máu của TIết Thải chứ?
Nếu bây giờ có người chịu làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757822/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.