Nếu muội tử của hắn đã nói như vậy thì Bạch Lê Hoa cũng không thể lại khách khí, khẽ mỉm cười, môi hồng hé mở, chậm rãi nói: “Đại Lang ca, ngươi đi chặt bỏ một ngón tay của hắn, nhờ người mang về giao cho người Lý gia xem đi.”
Lấy ngón tay này coi như bằng chứng.
Lương Đại Lang gật đầu, cầm dao phay từ trong nhà bếp ra, vì để cho Lý Đại Lực bớt thống khổ, còn cầm chén, lấy dao mài lên đế chén.
Thứ tiếng này nghe thật sự rợn người.
Lý Tiểu Ngọc muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ hơi há mồm, không nói ra được tiếng nào.
Nàng quay mặt đi, trong lòng hiểu rõ, chỉ sợ trong nhà dù cho bán phòng, bán đất, bán khuê nữ cũng không thu đủ số tiền này, lỡ như có chuyện không hay xảy ra với Lý Đại Lực, lão nương nàng tuyệt đối sẽ tìm nàng liều mạng.
Nhưng Lý Đại Lực thật sự đáng giận! Chắc chắn hắn sẽ lấy hết sức bán đứng nàng, hơn nữa lỡ như Bạch Lê Hoa thật sự động thủ, lão nương nàng sẽ không sống nổi, đến lúc đó dù cho có liều mạng nữ nhân này thì cũng không giành được chỗ tốt gì.
Nghĩ đến đây, Lý Tiểu Ngọc cầm giẻ lau từ phòng bếp ra nhét vào trong miệng Lý Đại Lực.
“Cắn giẻ lau có thể bớt đau một chút, tuy rằng hắn là đại ca ta, nhưng nếu ta đã gả đến Lương gia thì khuỷu tay sẽ không quẹo ra ngoài, tẩu tử ngươi yên tâm, không cần biết hôm nay tẩu làm cái gì ta cũng sẽ không nói lời nào.”
Bộ dáng quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757784/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.