Tiếng nói càng lúc càng gần, một bóng người tiến đến trước mặt họ.
Là Cát Lại Tử của thôn Chu Tiên. (Cái người bị bệnh chốc đầu ham săn bắn ấy)
Khi đến trước mặt, thình lình thấy Lương Đại Lang đầu toàn máu, hoảng sợ, chạy lại đỡ người hắn, “Ai da, huynh đừng có đi lại chứ, tới đây nằm trên xe đẩy tay, ta đẩy huynh.”
Trên xe đẩy tay để không ít đồ vật như lưới, cung tiễn…
Cát Lại Tử trực tiếp đẩy đồ sang một bên, dọn chỗ.
Lương Đại Lang đang bị thương, cứ đi như vậy cũng không ổn, Bạch Lê Hoa cảm kích nhìn Cát Lại Tử, đem người đỡ lên xe đẩy tay.
Từ lúc bị thương, hắn vẫn luôn cố gắng chống đỡ, vừa nằm xuống Lương Đại Lang liền nhắm hai mắt lại.
“Này này này……” Cát Lại Tử luống cuống, “Béo Nha, muội mau kêu hắn dậy a, lỡ như……”
Ngủ rồi không tỉnh dậy nữa thì làm sao?
Bạch Lê Hoa xem xét thương thế của Lương Đại Lang một chút, sau đó cho hắn uống một chút nước trong không gian.
Sau khi bị thương, hắn vẫn luôn cố gắng chống đỡ, lúc này chỉ là hết sức mà thôi.
Nàng nói với Cát Lại Tử chân tay luống cuống,, “Không có gì đâu, hắn quá mệt mỏi nên lúc này chỉ nghỉ ngơi một chút thôi.”
“Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
So sánh với Cát Lại Tử gấp rút hoảng loạn, Bạch Lê Hoa rất bình tĩnh.Nàng nói: “Bạch Diễn Trung đánh.”
Người trong thôn đều biết, Béo Nha vừa xấu vừa ngốc là khuê nữ của Bạch Diễn Trung trong thị trấn, Bạch Diễn Trung hiển nhiên là nhạc phụ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757752/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.