Đại phu còn chưa đi xa đã bị mời trở về.
Vết thương của Bạch Ngọc Lan rất nặng, Bạch Diễn Trung dưới tình huống như vậy vẫn còn có thể đạp nàng: “Cút cho khuất mắt ta.”
Bạch Lê Hoa thầm muốn nháo lớn chuyện này ra, nhưng nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Lương Đại Lang lại có chút không đành lòng.
Đối mặt với sự phẫn nộ của Bạch Diễn Trung, Bạch Lê Hoa cảm thấy trong lòng có chút bi thương.
Đó không phải là cảm xúc của nàng, mà là cảm xúc của “Bạch Lê Hoa” chân chính.
“Người cho là ta muốn gặp người sao?” Bạch Lê Hoa cười nhạo nói, mạnh mẽ nén sự khổ sở trong lòng xuống, “Thân là phụ thân, người ngoại trừ đặt tên cho ta, người đã cho ta thứ gì chứ?”
Nàng về cái nhà này chẳng qua là chỉ muốn nhìn một chút, phụ thân nàng đối với nguyên chủ Bạch Lê Hoa có còn một chút ôn nhu nào không.
Đáng tiếc, trong lòng hắn chỉ có mẫu tử Trình Uyển Thu và hài tử sắp sinh.
Thật buồn cười, hài tử của hắn lại muốn giết một đứa bé còn chưa sinh.
Chẳng qua lúc này nàng cũng không quản được nhiều như vậy.
“Cái tên này nếu người muốn thì lấy về đi!”. Nàng nhớ tới từng chuyện trước khi trùng sinh, cắn chặt răng, “Ta không cần bất cứ thứ gì của Bạch gia các ngươi, ta không làm gì cả mà thiếu chút nữa bị hắt phân lên đầu!”
Thấy mồ hôi trên đầu Lương Đại Lang càng ngày càng nhiều, rõ ràng là gắng gượng chống đỡ thân thể, nàng không muốn nói lời vô ích với những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757751/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.