Lời này nói rất khéo léo, thể hiện mình rộng lượng, lại tố cáo mình bị ủy khuất, mấu chốt tất cả nằm ở tâm tư của Bạch Diễn Trung.
Làm hắn đau nhi tử đến tận tâm can đi.
Ai bảo bây giờ hắn để ý nhất là bụng mình chứ?
Quả nhiên, Bạch Diễn Trung hung hăng trừng phu thê Bạch Lê Hoa: “Tiện nhân này chính là bạch nhãn lang mà!”
“nuôi Bạch nhãn lang cũng không sao, chỉ sợ người đang nuôi sói mà còn không biết.” Bạch Lê Hoa nhẹ nhàng liếc Bạch Ngọc Lan, lại cười nói: “Di nương, người cần phải bảo trọng thân mình cho tốt nha.”
Sắc mặt Bạch Ngọc Lan biến đổi.
Bạch Diễn Trung lại giận dữ, “Cút ra ngoài cho ta!”
Nếu không phải Lương Đại Lang đang ở đây, chắc chắn hắn phải giáo huấn nha đầu này thật tốt.
Đáng tiếc tiểu tiện nhân này ngỗ nghịch, con rể cũng bất hiếu.
Hắn hạ quyết tâm, dù thế nào thì thù này cũng không thể không báo, dù sao thì có tiền có thể sai khiến ma quỷ, chỉ cần hắn ra bạc, không sợ thu thập không được bọn chúng.
Không ngờ Bạch Lê Hoa lúc này ăn vạ, “Cha, ngươi gấp cái gì? Hung thủ còn chưa tìm ra rõ ràng đã đuổi người, người cũng quá không để ý chuyện của nhi tử di nương rồi!”
Trình Uyển Thu nói: “Lê Hoa, ta để tay lên ngực tự hỏi, mấy năm nay đối đãi với con không tệ, con nói ta làm không tốt chỗ nào rồi?” Tốt lắm, cho nên cố ý đem nàng biến thành người ngốc, ăn không biết tiết chế đến biến thành mập ú, tùy ý dung túng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757749/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.