Một phụ nhân trung niên thóa mạ nói: “Ngươi cũng đừng quản, cũng chỉ là tên tay chân không sạch sẽ, hắn đây là tự làm bậy!”
Lòng đầy căm phẫn, hình như là thật sự không quen nhìn loại hành vi này.
Nhưng cũng có người đứng ra chần chờ nói: “Nói thì nói vậy, nhưng tội ăn trộm ăn cắp không đáng chết.”
Còn có người ở bên cạnh giọng trong trẻo nói, bắt chước đại nhân xử án, “Xem dấu vết trong hố phân, hình như là một chân hắn đạp nhầm hố phân, không đứng vững té ngã, lại xem những hố nhỏ giống như dấu chân phía trước, người hày rõ ràng đi về phía cỏ độc, nếu bây giờ người không còn ở đây thì là mệnh trời rồi.
Cũng có người tỏ vẻ không tin: “Có thật vậy không?”
Bạch Lê Hoa không trả lời, nàng chỉ chú ý tới sau khi mọi người bàn tán chuyện này một lát, từ đống cỏ khô bên cạnh xuất hiện hai cây “Mỹ nhân tâm”, thân mềm đã bị vò không còn hình dạng, có vẻ người vò nó đã phẫn nộ đến cực điểm rồi.
Sau khi nghe được nàng nói đó là cỏ độc, lại nhanh chóng vứt ra.
Bạch Lê Hoa khóe miệng cười lạnh, bây giờ mới biết không nên chạm vào? Muộn rồi.
Cũng giống như trong tưởng tượng của nàng, thiếu niên đang trốn ở sau đống tránh cỏ khô, gãi không ngừng, cảm thấy toàn thân đều ngứa lên.
Lại nhớ tới lời nàng nói, cỏ này có thể chết người, không khỏi càng thêm sợ hãi, khắp nơi sờ soạng kiểm tra xem trên người mình gì lạ không?
Đống cỏ khô phát ra tiếng loạt xoạt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757723/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.