Sau khi làm xong, Bạch Lê Hoa đứng bên cạnh khoảnh đất lau mồ hôi. 
Làm được một lat, nàng mệt đến nỗi mồ hôi đầy đầu, chung quanh đều là phân thúi, một cỗ mùi vị ghê tởm ám trên người, quả thực…. 
Tuy rằng nàng sớm vén váy lên, nhưng vẫn dính một chút chung quanh giày. 
Nàng liền chùi lên trên mặt cỏ. 
Lương Đại Lang ở bên cạnh không chớp mắt nhìn nàng chằm chằm, một lúc lâu sau yết hầu chuyển động một chút, hắn nói, “Béo nha, ta cảm thấy nàng đã thay đổi.” 
Bạch Lê Hoa trong lòng “Lộp bộp” một chút, trên mặt lại không biểu tình gì, thậm chí còn cười với Lương Đại Lang, “Ta thay đổi chỗ nào?” 
Nàng thầm nghĩ, nàng là nàng, không thể học theo cách sinh hoạt của  Béo Nha. 
Béo Nha kia cái gì cũng không hiểu, phân mà cũng dám bỏ vào miệng ăn thì làm sao nàng bắt chước được? Trở về làm chính mình là chuyện sớm hay muộn thôi. 
Chỉ là khi nàng gả đến Lương gia đã là con ngốc rồi, Lương Đại Lang này làm sao biết được nàng thay đổi? 
“Ta cũng không rõ ràng lắm, dù sao cũng là cảm thấy nàng đã thay đổi.” 
Thay đổi thành cực kì xa lạ. 
Hắn chưa từng nghĩ đến việc nương tử của hắn có thể khỏe lại, thậm chí lúc trước cưới Bạch Lê Hoa cũng là vì chân của cha cần mười lượng bạc. 
Hắn cũng không nghĩ tới cùng nàng viên phòng gì đó, chỉ xem nàng như muội muội, không có tâm tư khác. 
Dù sao điều kiện của mình cũng chỉ có như vây, chỉ đến khi trở về lần này nghe thấy béo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757717/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.