“Chuyện này cũng không thể trách……”
Lương Đại Lang định mở miệng nói giúp Bạch Lê Hoa hai câu, còn chưa nói xong liền bị ngắt lời.
“Được rồi, đừng nói nữa.” Lương Đại Nương nói, “Chỉ cần đừng có chuyện gì xảy ra nữa, Tiểu Ngọc cũng không phải không hiểu lý lẽ.”
Hiện tại Lương lão cha bị thương, muốn bà một mình chèo chống cái nhà này, nếu cứ như Lý Tiểu Ngọc nói mà chia nhà ra, đó không phải là muốn lấy mạng hai vợ chồng già bọn họ sao?
Nhị phòng bọn họ thật ra còn tốt, khẳng định có thể đứng dậy. Còn đại phòng thì sao? Nếu không phải Lương Đại Lang thiếu tiền để đọc sách, thì là Bạch Lê Hoa gặp rắc rối, trong nhà ngoài ruộng không giúp được gì.
Cho nên trăm triệu lần không thể chia nhà.
Tâm tư bọn họ, Bạch Lê Hoa cái hiểu cái không.
Lời này Lương Đại Nương đã nói ra, nếu bắt nàng thanh thản ổn định ngồi ngốc ở trong nhà, không cần trêu chọc thị phi, thì Hà Tiểu Hổ đó àm sao bây giờ?
Lương Đại Nương còn ở đó lải nhải nói, đơn giản là cái nhà này khó khăn thế nào, nên thế nào, dù sao cũng muốn nàng hứa là từ nay về sau sẽ không đi trêu chọc phiền toái.
Nàng đâu có rảnh mà nghe cái này, bế tiểu hài nhi bên trong giỏ lên nói: “Nương, trước tiên xem, đứa nhỏ này trên đùi bị thương, ta phải đi giúp hắn xử lý miệng vết thương……”
Lúc này mới thành công thoát thân.
Đem người đặt ở trên giường mới phát hiện, bởi vì không gian cái giỏ quá nhỏ, chân vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757713/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.