Béo nha vốn dĩ chính là con ngốc chẳng biết gì.
Chính vì Hà Tiểu Hổ ngay lúc thôn dân khi dễ nàng có nói đỡ cho nàng vài câu, Hà Tiểu Hổ liền thành người tốt ở trong lòng Béo Nha.
Trong lòng đám người ở đây, Hà Tiểu Hổ chính là kẻ địch.
Càng đừng nói tới chuyện hắn hễ gặp Lâm Linh Nhi mặt liền đỏ bừng……
Nhắc tới chuyện này, Khỉ Ốm liền tức giận, Lâm Linh Nhi là người hắn có thể vọng tưởng sao? Cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga!
Hắn không cao hứng, tự nhiên cũng không thể để Hà Tiểu Hổ vui vẻ.
Bạch Lê Hoa mặc kệ bọn họ, “Chó ngoan không cản đường.”
Hiện tại toàn thân nàng đau muốn chết, làm gì có tâm tình mà nói lung tung với bọn họ.
“Hắc!” Béo Hổ cao giọng kêu lên, thu hồi nụ cười giả tạo trên mặt, đẩy Bạch Lê Hoa thật mạnh, “Mụ già thúi, nói chuyện kiểu gì đấy?”
Bạch Lê Hoa lảo đảo một cái đứng không vững, thiếu chút nữa té ngã.
Trong lòng càng thêm bực bội, “Không nghe rõ sao? Cút ngay!”
Béo hổ cà lơ phất phơ đi quanh nàng, “Hai ngày không thấy, tính khí lớn lên à?”
Trong lúc đi vòng vòng, hắn tiện tay rút một cây gậy to bằng cổ tay từ đống củi bên cạnh, gõ gõ.
“Xem tiểu gia hôm nay đánh chết ngươi không!”
“Từ từ!” Mặt Ngựa đứng ở bên cạnh, vòng tay, xoa chân, chỉ chỉ phía dưới chính mình, “Nếu không muốn bị đánh, thì chui qua chỗ này của gia đi.”
Có vẻ như đang nhớ tới những việc lúc trước lừa gạt Bạch Lê Hoa thật vui vẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757709/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.