Kỳ thật phương pháp mà Bạch Dung nghĩ tới cũng thực là ngu xuẩn thế nhưng thời gian không có nhiều nên dù cậu thông minh tới đâu cũng chẳng thể nào sắp xếp một lý do hoàn mỹ để che đậy kín kẽ cái lỗ hổng này được nữa.
Sau khi cúp điện thoại của giáo sư Diệp thì Bạch Dung liền lấy cớ là giáo sư Diệp biết nhà mình sắp mở tiệm cơm nên đã hỗ trợ thu mua lấy một lô rau củ quả bổ dưỡng cùng với thảo dược chất lượng cao từ chỗ một người bạn của ông về cho cậu, hiện giờ đã có người lái xe đưa đồ tới trước cổng thôn rồi nên cậu cần tự mình qua đó nhận hàng.
Bạch Dung vừa nói xong mấy lời này thì cả thằng Thuận lẫn Sở Uyên đều nói muốn đi nhận hàng cùng với cậu, nhất là Sở Uyên, lần này anh đi theo Bạch Dung trở về nhà chính bởi vì muốn có thêm nhiều thời gian tiếp xúc gần với vợ tương lai của mình hơn nên tất nhiên là không muốn dễ dàng bỏ qua cơ hội lần này rồi.
"Thuận này, mày đi giúp đỡ bà nội thu dọn những đồ vật ngày mai cần mang theo tới tiệm ăn trong thị trấn đi, còn Sở Uyên thì anh đi qua dọn dẹp mảnh đất bên kia." Bạch Dung lười đôi co với hai người họ nên trực tiếp đưa ra mệnh lệnh luôn.
"Mảnh đất nào?" Sở Uyên nghi hoặc nhìn về phía cậu.
"Mảnh đất trống bên cạnh căn nhà mới mua của tôi, lúc mua nhà thì mua về cùng luôn, anh qua đó nhổ hết đám cỏ dại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-duoc-thien-trong-trot-nuoi-con/3575523/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.