Chỉ một câu nói ngắn ngủi như vậy thôi mà đã khiến Tưởng Thất Nguyên dạt dào hy vọng – A Đào quả nhiên là tuyệt nhất.
Mù quáng tín nhiệm người kia, chỉ là một tin nhắn thôi, liền khiến anh không còn sợ hãi nơi quỷ quái này nữa. Tưởng Thất Nguyên hồi âm cho Ôn Triết Đào nhưng làm thế nào tin nhắn cũng không gửi đi được. Sau nhiều lần thất bại, Tưởng Thất Nguyên bắt đầu bỏ cuộc
A Đào lợi hại như vậy, nhất định sẽ có cách tìm được anh.
Tưởng Thất Nguyên vô cùng tin tưởng Ôn Triết Đào, nhưng lúc nhưng thời khắc này anh vẫn không khỏi cảm thấy chán nản. Nếu như nơi này có thiết bị điện tử, không cần Ôn Triết Đào tìm đến mà chính anh sẽ tự tìm đến hắn….Lòng thầm nghĩ như như vậy, Tưởng Thất Nguyên bắt đầu suy xét khả năng Nhan Nham sẽ cung cấp thiết bị điện tử cho anh. Cậu nhốt anh ở đây, lại không tính toán việc sẽ giết anh, như vậy anh đòi hỏi mấy thứ kia không phải vấn đề? Hơn nữa, xét theo quan hệ ngày xưa của họ….thì cậu cũng đừng phũ như thế chứ.
Tưởng Thất Nguyên suy đoán một hồi, quyết định quẳng hết vấn đề ra sau đầu.
Anh không thích nghĩ theo lối mòn, thích thì nhích từ lâu đã là tác phong sống của anh.
Thời điểm Tưởng Thất Nguyên hạ quyết tâm cũng là lúc anh thấy no bụng. Là như thế đấy, Tưởng Thất Nguyên là người biết hưởng thụ, một bên chậm rãi thưởng thức sơn hào hải vị, một bên bình tĩnh xử lý vấn đề, muốn bao nhiêu sung sướng có bấy nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-chi-tu-ai/1214713/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.